Mười nghìn nhân dân tệ một chữ

Kute Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Một tin tức rất sốt dẻo lan truyền trong huyện: bức thư pháp bảy chữ do Trần Nhị Biểu đã viết trong khu danh lam thắng cảnh có giá tới 10.000 nhân dân tệ một chữ! Đúng là Trần Nhị Biểu đã tập viết thư pháp, nhưng không ai ngờ rằng anh chàng này thực sự lại tự học mà thành tài, tiến bộ đến là nhanh.
Mười nghìn nhân dân tệ một chữ
Minh họa Lê Tâm.

Đúng như câu nói “Bần tại náo thị vô nhân vấn, phú tại thâm sơn hữu viễn thân”. (người nghèo ở nơi đô thị náo nhiệt thì không ai hỏi đến, người giàu ở mãi tận trên núi cao thì họ hàng xa không thiếu), ngày nào cũng có vài người bạn tốt đến chúc mừng Trần Nhị Biểu.Ngoài lời chúc mừng, họ còn mục đích quan trọng hơn, đó là hỏi vay tiền.

Trần Nhị Biểu, tôi đang còn thiếu tiền để mua gỗ làm nhà. Hãy cho tôi mượn một ít đi, không cần nhiều đâu, chỉ cần ba chữ của cậu là đủ”. Một người vừa mở miệng là có vài ba người đã lũ lượt đi theo, có người nói là định mua bò mà thiếu hai chữ, có người nói muốn kinh doanh mà thiếu mất một chữ, nếu thật sự là không được thì vay nửa chữ cũng tốt.Nhưng Trần Nhị Biểu nói: “Ai nói là mỗi chữ của tôi trị giá 10.000 nhân dân tệ? Đến một xu cũng không có”. Ây dà, rõ ràng là Trần Nhị Biểu đang tìm cách lảng tránh.

Nhìn thấy hành vi tránh né của Trần Nhị Biểu, một số bạn bè đã không hài lòng và lần lượt lên án anh ta: “Cậu mới may mắn phát tài mà đã vội quên mất những người anh em tốt. Cho chúng tôi vay một vài chữ thì có gì phải tính toán?”, “Là anh em tốt thì có phúc cùng hưởng, có khó khăn hoạn nạn thì cùng sẻ chia, thật chẳng giống cậu tý nào!”.

Trần Nhị Biểu bị bạn bè trách móc, quở mắng thì sôi máu, cuối cùng đành phải thừa nhận: “Đừng có nói nữa! Việc tôi viết chữ ở khu danh lam thắng cảnh, mỗi chữ trị giá 10.000 tệ là có thật”. Có thế chứ, mấy người bạn vui hẳn lên, cứ kiên trì rồi cũng phải có kết quả. Tuy nhiên, Trần Nhị Biểuđột nhiên bật khóc và nói: “Nhưng tiền ấy không phải dành cho tôi mà lại là tôi phải nộp cho họ!”.

Một người bạn ngạc nhiên hỏi: “Chuyện là thế nào?”.Trần Nhị Biểu bức xúc đáp: “Tôi đã dùng mảnh đá khắc lên bức tường cổ trong khu thắng cảnh dòng chữ “Trần Nhị Biểu đã đến nơi đây” vì thế đã bị bắt và bị đưa ra xét xử. Tòa án đã tuyên phạt tôi phải bồi thường mỗi chữ do mình viết ra là mười nghìn tệ, bảy chữ vị chi là bảy mươi nghìn tệ”. Nói xong, Trần Nhị Biểu lấy trích lục bản án của tòa án cho mọi người xem. Rành rành là giấy trắng, mực đen, dấu đỏ, không thể cãi vào đâu được.

Những người bạn tốt vội quay đầu lại định bỏ đi, nhưng Trần Nhị Biểu đã ngăn họ lại: “Chẳng phải là các bạn vừa nói đã là bạn thân thì có phúc cùng hưởng, có khó khăn hoạn nạn thì cùng sẻ chia, chẳng lẽ thấy chết mà không cứu sao? Mỗi người hãy giúp tôi giải quyết một chữ đi!”. Mấy người bạn lập tức ỉu xìu, có người hỏi: “Thế lúc đó có ai tung cái tin giả đó vậy?”.

Trần Nhị Biểu lau nước mắt lưng tròng: “Tôi chứ còn ai! Nếu tôi không tung tin như vậy, liệu rằng các bạn có đến đây tìm tôi không?”.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật